12
Nhận đang ở lập tức hoảng loạn gọi hệ thống trong đầu:
【Hệ thống ơi mau đây cứu Chỉ số hắc hóa của nam chính đã 100 】
【Anh sắp tay với 】
Hệ thống vội vàng an ủi:
【Ký chủ đừng sợ nếu cô chết chúng sẽ thuận lý thành chương rời khỏi thế giới 】
Có lý… nhưng nhiều
“Tôi mà chết nhỡ biến thái tra tấn sống bằng chết thì ”
Hệ thống im lặng giả vờ chết máy
Ngay giây tiếp theo một bàn tay lạnh lẽo chậm rãi nắm lấy mắt cá chân
Rồi dịu dàng thay cho một đôi dép bông mềm mại
Tôi cúi đầu chạm ánh mắt mảnh lạnh của Tần Yến Chu
Anh đã trưởng thành hơn bốn năm nhiều
Đeo một cặp kính gọng vàng thân toát lên vẻ cao ngạo khó thành lời
Chỉ là ánh mắt … giống như một chú chó nhỏ chủ nhân bỏ rơi
Tôi lúng túng né tránh
lúc hệ thống bỗng nhiên lên tiếng:
【Ký chủ nữ chính sắp tới chính là lúc 】
“Hả” – Tôi ngơ ngác
【Nhanh lên mặt nữ chính hãy làm nhục nam chính Như sẽ giúp thúc đẩy tình cảm của nam nữ chính】
Cái gì
Thì đúng là công cụ pháo hôi chính hiệu
Mặc kệ kịch bản thế nào vẫn diễn
Thế là giơ tay thẳng thừng tát Tần Yến Chu một cái
Không ngờ… ánh mắt sáng lên
Ngay lúc một lực mạnh hất một cô gái xinh chắn mặt
“Cô là ai Tại đánh Yến Chu”
Thiếu nữ mặc chiếc váy trắng đặc trưng liếc đã nhận ngay — nữ chính Lục Uyển Ninh
Tôi cong môi lạnh buông câu thoại kinh điển của vai ác:
“Bổn tiểu thư đang dạy dỗ chó của tới lượt cô xen ”
Nói ngoắc tay với Tần Yến Chu:
“Lại đây”
Môi mím chặt thành một đường thẳng trong ánh mắt kinh ngạc của nữ chính bước về phía
Anh khẽ nâng bàn tay của giọng dịu xuống đầy xót xa:
“Có đánh đau tay ”
Đừng là nữ chính ngay cả và hệ thống cũng sững sờ
Kịch bản … đúng lắm thì
Lục Uyển Ninh còn gì đó Tần Yến Chu đã lạnh lùng cắt ngang:
“Sau mong Lục tiểu thư đừng tự tiện tới nữa”
Mắt thiếu nữ lập tức đỏ hoe
Nhìn mà cũng thấy xót
vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt
Thậm chí còn làm động tác mời cửa
Nếu là chắc cũng chẳng thèm chuyện với nữa
Quả nhiên Lục Uyển Ninh chạy ngoài
Tôi khẽ chọc khuỷu tay :
“Cô định đuổi theo ”
Anh cau mày cuối cùng kéo một nụ lạnh lẽo:
“Hứa Kiều Kiều em thật sự tim ”
13
Tôi Tần Yến Chu giam giữ
Anh dường như bận
Mỗi ngày đều ngoài từ sáng sớm và trở về muộn
Tôi từng thử bỏ trốn nhưng tất cả các lối của biệt thự đều vệ sĩ canh gác
Tôi cũng đã thử gọi điện cho ông trai vô dụng của
Còn mắng thẳng mặt vì tội bán em cầu vinh
Anh thì miệng lắp bắp xin liên tục nhưng sống chết chịu đến cứu
“Kiều Kiều cứu em… mà là Tần Yến Chu… cho quá nhiều ”
Sau mới biết Tần Yến Chu chỉ cho tiền… mà còn tặng luôn nữ chính ngoài…
Xem bây giờ chỉ còn cách giả chết mới xong
【Ký chủ tiếp tục chơi đùa Hãy coi như một con chó】
Hệ thống hưng phấn gào lên
Tôi cạn lời
“Cậu là cái hệ thống đắn kiểu gì ”
Buổi tối khi Tần Yến Chu về còn đặc biệt mang cho một chiếc bánh ngọt
Là hương dâu tây mà thích nhất
Tôi cố ý giở trò giận dỗi hất văng chiếc bánh xuống đất
Kem dính đầy tay giả vờ bình thản quệt luôn lên
Kem làm bẩn bộ vest cao cấp của
Tần Yến Chu thậm chí nhíu mày lấy một lần giọng chỉ mang theo chút ấm ức:
“Không thích vị dâu tây Vậy lần đổi sang vị khác”
Tôi lạnh lùng mở miệng:
“Là thích ”
“Tần Yến Chu cho dù đã nhà họ Lục nhận trở thành thiếu gia hào môn… thì cũng thể thay đổi cái bản chất hèn mọn trong xương tủy ”
“Trong mắt mãi mãi chỉ là con chó đáng thương đủ ăn dựa nhà họ Hứa để cứu giúp”
Nào
Giết
Cứ để cơn bão kéo đến dữ dội hơn
Tần Yến Chu cúi đầu che hết mọi cảm xúc lâu mới khẽ đáp giọng khàn khàn:
“Ừ mãi mãi là con chó của tiểu thư”
14
Về đến phòng lập tức gọi hệ thống
“Hệ thống chắc là nam chính đang theo kịch bản nghịch tập đấy chứ”
“Sao cảm giác chút… khuynh hướng chịu ngược ”
Hệ thống cũng khó hiểu:
【Theo lý mà lẽ điên cuồng trả thù cô cô lang thang đầu đường xó chợ cô độc ai giúp… cùng nữ chính sống hạnh phúc mới đúng】
【Chẳng lẽ… nam chính còn cách trả thù biến thái hơn nữa】
Tôi kinh hãi:
“Tôi tội đến mức đó chứ”
lúc cửa phòng vang lên tiếng gõ
Tần Yến Chu bưng một ly sữa nóng bước
“Là thứ em thích nhất uống một ly sữa nóng khi ngủ ”
【Xong ký chủ ơi chắc chắn là bỏ thuốc trong sữa 】
Tôi giật lập tức hất văng ly sữa
Sữa nóng hổi văng cả tay
Tôi đau kêu một tiếng theo bản năng đưa tay về phía Tần Yến Chu
“Con chó hư… liếm sạch cho ”
Nhận cái gì đã nghĩ luôn đến chỗ chôn xác khi chết
Thế nhưng ngay giây lòng bàn tay liền truyền đến một cảm giác ẩm nóng
Tần Yến Chu… từng chút một liếm sạch hết sữa dính tay
Rồi ngẩng đầu lên tháo cặp kính gọng vàng xuống
Trong đáy mắt cuộn trào những đợt sóng ngầm tối tăm như thể bất cứ lúc nào cũng thể xé mà nuốt bụng
Giọng trầm thấp khàn khàn mang theo bóng tối:
“Còn chỗ nào ướt nữa … cần để chó con liếm sạch luôn ”
Vừa ánh mắt đã hạ xuống dừng ở ngực – nơi chiếc váy ngủ lụa mỏng đang dính vài giọt sữa
Sữa thấm lan mơ hồ để lộ lớp ren đen bên trong
Trong thoáng chốc dường như thấy tiếng yết hầu trượt lên xuống
“Tần Yến Chu”
Tôi run giọng gọi
Ánh mắt sâu như vực thấp giọng đáp:
“Ừ”
lực tay càng lúc càng mạnh
Dây đeo váy ngủ của chẳng biết từ khi nào đã trượt xuống đến eo bờ vai trần lộ giữa luồng khí mát lạnh nổi lên một tầng run rẩy mỏng
Tôi theo bản năng với tay định kéo chăn bên cạnh
vô tình kéo tuột luôn dây buộc áo ngủ của Tần Yến Chu
Anh thắt nó vốn lỏng lẻo chỉ cần khẽ kéo một cái đã để lộ gần hết cảnh xuân bên trong
Tám múi cơ bụng ẩn hiện ánh đèn
Hấp dẫn nhất chính là hai đóa hồng ngực khiến chỉ cắn một ngụm
Yết hầu Tần Yến Chu trượt lên xuống hàng mi rũ thấp giọng khàn hẳn:
“Làm ”
15
Sự thật chứng minh sắc con khó kháng cự cám dỗ
Tần Yến Chu từng bước ép sát chống đỡ buông lỏng…
Trận đại chiến sắp bùng nổ
Cuối cùng là một phát thể vãn hồi…
01:14
Tôi chấp nhận sự thật nam chính cũng thể còn thuần khiết
01:59
Tôi đang nghĩ ác nữ như nên làm thế nào để leo lên vị trí cao
02:16
Tôi đang nghĩ bao giờ Tần Yến Chu mới chịu kết thúc…
02:37
Muốn chết…
02:48
Cuối cùng cũng xong…
03:05
Muốn chết…
04:46
Muốn chết…
05:26
Muốn chết…
Sáng hôm mở mắt đã thấy Tần Yến Chu chống đầu môi còn mang theo nụ
Tôi vội vàng kéo chăn trùm kín đầu
Kết quả thô lỗ giật xuống
“Muốn tự bịt chết để khỏi chịu trách nhiệm với ”
Giọng mang theo ý tâm trạng hiển nhiên
Tôi đưa một ngón tay chống trán đẩy xa một chút
“Tần Yến Chu thật biết giữ đạo lý giang hồ”
“Ừ giữ đạo lý giang hồ”
“Anh… thừa lúc gặp nạn”
“Ừ thừa lúc gặp nạn”
“Anh… … Con chó hư”
“Gâu”
Tôi ló đầu khỏi chăn trừng mắt
Anh biết hổ mà cúi sát vòng tay siết chặt eo
“Vẫn còn sớm làm thêm lần nữa nhé”